NHƯỢC THỦY

Nothing to say

Category Archives: Tự kỷ của Chie

Những truyện ngắn ngắn (4)

Tác giả: Chie

Các bạn thích có thể mang ra khỏi nhà, nhưng đừng quên mang tác giả theo.

Vô đề 5

 

– Cậu nói cậu yêu con trai tôi? Mong tôi chấp nhận tình yêu của hai đứa? Hahaha, cậu yêu nó, hay yêu tiền của nó?

Lời nói như cái tát giáng vào mặt anh. Tóe lửa!

Anh bỏ đi xa, thề nếu chưa công thành danh toại, quyết không trở về.

Năm năm sau, công ty gia đình cậu bị thâu tóm. Ngày sáp nhập, tân Chủ tịch hội đồng quản trị xuất hiện. Là anh. Bảnh bao, lịch lãm.

– Chắc bác vẫn chưa quên cháu chứ?

– Cậu… cậu làm vậy… để trả thù tôi?

Anh mỉm cười, ly rượu nhấp môi:

– Bác nghĩ nhiều quá! Vậy bây giờ, bác đã yên tâm giao con trai bác cho cháu chưa?

 

Vô đề 6

 

Trưa hè nắng gắt.

Cao ốc đang xây dựng.

– Trời nắng như vầy sao không đội nón? Cả nón bảo hộ cũng không. Cậu muốn gây rắc rối cho tôi hả?

Cậu gãi đầu, cười hì hì:

– Dạ, em quên!

Tức thì cái nón bảo hộ ném tới, kèm một câu làu bàu:

– Lần cuối đấy, cậu mà còn quên đừng trách tôi!

– Dạ, em nhớ rồi sếp!

Nói thì nói vậy nhưng hiếm hoi lắm mới thấy cậu nhớ đội nón bảo hộ nghiêm chỉnh, tổ trưởng là anh bất đắc dĩ phải kiêm luôn nhiệm vụ đưa nón cho cậu, kèm câu làu bàu. Mỗi lần như thế, cậu vẫn chỉ gãi đầu rồi cười hì hì biết ơn.

 

– Cáp đứt! Nguy hiểm, tránh ra!

Thanh sắt dài nhoài khỏi dây cáp đứt rơi thẳng xuống. Cậu chỉ kịp nhận thấy một lực đẩy rất mạnh hất văng ra, liền sau đó là một tiếng ‘RẦM’ khủng khiếp sát bên cạnh.

Dưới thanh sắt có người, là anh, trong tay còn cầm chiếc nón bảo hộ màu vàng.

Những truyện ngắn ngắn (3)

Tác giả: Chie

Các bạn thích có thể mang ra khỏi nhà, nhưng đừng quên mang tác giả theo.

Vô đề 4 

Anh và nó cùng nhau làm một video clip về tình yêu đồng tính, trong clip đóng vai người yêu của nhau, ủng hộ việc hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính.

Clip tung ra được ủng hộ rất nhiều, lượng like và share tăng vùn vụt trên các mạng xã hội, báo chí cũng không bỏ qua cơ hội phỏng vấn hai nhân vật chính.

PV: Chào hai bạn, video clip của hai bạn rất được khen ngợi, xin cho biết cảm tưởng!

(nhìn anh cười): Vui ^^

Anh (mặt lạnh): Toàn hủ nữ thì khen không là phải rồi!

PV (lau trán): Trong clip hai bạn đóng vai tình nhân rất đạt, có cả cảnh hôn nhau, xin hỏi hai bạn có gặp trở ngại gì khi đóng cảnh đó không?

(đỏ mặt): … Quay tới mười mấy lần mới đạt…

Anh: Phải đuổi hết đám hủ nữ hậu trường cứ kêu gào hú hét ra ngoài, lúc vô vai tụt hết cmn hứng!

PV (cười): Xem ra bạn không thích hủ nữ cho lắm.

Anh (nhếch mép): Họ bớt ồn ào đi tôi sẽ suy nghĩ lại.

PV: Tiếp nhé, quan hệ ngoài đời của hai bạn là như thế nào?

(tiếp tục đỏ mặt): Cao hơn bạn bè một chút.

Anh (nghiến răng): Đám hủ nữ kia đã đẩy quan hệ của bọn tôi đến tận giường rồi.

(Hủ nữ gào thét): Vậy là đã lên giường thật rồi?

Anh (tỉnh bơ): Muốn biết? Mơ đi!

PV: Nhân vật trong clip của hai bạn một người bị chết rất đáng tiếc, để người kia đau khổ dằn vặt. Tại sao không chọn một kết thúc khác?

: Kết thúc đó ý nghĩa và hợp lý với hoàn cảnh trong clip, nhất là trong thời điểm hiện tại, khi tình yêu đồng giới vẫn bị kỳ thị và cấm đoán.

Anh (cười khẩy): Chẳng phải như vậy sẽ càng thu được nhiều nước mắt của hủ nữ sao? Giữa một cái kết đẹp như mơ với một cái kết dang dở, cô nghĩ người ta nhớ cái nào lâu hơn? Tôi không thích hủ nữ, nhất định phải bắt họ chết vì tôi.

PV (tiếp tục lau trán): Thành thật chia buồn với phần lớn fan của anh.

PV: Câu hỏi tiếp theo, hai bạn còn có ý định hợp tác làm clip tương tự không?

(cười): Nếu có kịch bản hay và ý nghĩa thì rất có thể.

Anh: Tuyệt đối không, vụ này là tôi bị ép. (liếc nhìn người nào đó đang đeo vẻ mặt cực kỳ ngây thơ vô tội)

PV: Tại sao?

Anh: Tại sao không thật mà phải diễn?

(Hủ nữ phun máu)

Những truyện ngắn ngắn (2)

Tác giả: Chie

Các bạn thích có thể mang ra khỏi nhà, nhưng đừng quên mang tác giả đi cùng

 

Vô đề 2

Trước khi cưới, anh và cô thỏa thuận, hôn nhân không tình yêu, vì cả hai đều không yêu người khác giới. Kết hôn chỉ để che mắt gia đình và an toàn đi lại với tình nhân.
Đám cưới, cô dâu chú rể vô cùng đẹp đôi, nhiều cặp mắt ganh tỵ lẫn ngưỡng mộ.
Buổi tối, cô ở lại khách sạn, anh đến với người yêu.
Bạn gọi: “Sao mày nói dối ảnh, mày có phải les đâu?” Cô cười: “Không sao cả, miễn anh hạnh phúc!”

Vô đề 3

Mẫu giáo
“Sao bạn khóc hoài giống con gái vậy?”
Cấp 1
“Ăn bánh mì với tui không?”
Cấp 2
“Thằng nào đụng tới nó coi chừng tao!”
Cấp 3
“Ừ, nhỏ đó cũng được, mày thích nó hả?”
“Nó từ chối à, thôi đừng buồn. Nó không thích mày thì vẫn còn… tao mà!”
Đại học
“Lại chia tay sao? Thôi, dọn đồ qua ở với tao, dù sao ở một mình cũng buồn!”
Đi làm
“Chiều nay đi ăn nha, tao đãi. Lãnh lương tháng đầu!”
25 tuổi
“Tuần sau đám cưới. Chúc mày hạnh phúc!”
27 tuổi
“Ừ, con mày, để tao đỡ đầu cho!”
30 tuổi
“Tao không lấy vợ đâu, làm ba nuôi con mày được rồi!”
45 tuổi
“Mày cứ yên tâm, tao sẽ lo lắng cho thằng bé tới nơi tới chốn.”
60 tuổi
“Chị yên tâm, tôi đã hứa với cậu ấy rồi.”
70 tuổi
“Con trai, toàn bộ tài sản, ba để lại cho con! Chôn ba trên đồi, để lúc nào ba cũng được nhìn thấy ba con!”

Những truyện ngắn ngắn

Tác giả: Chie

Viết cũng khá lâu, từng đăng trên một fanpage của một người bạn, giờ lục lại, coi như chưa quên.

Các bạn thích có thể đưa ra khỏi nhà, nhưng đừng quên đưa tác giả đi cùng.

Vô đề 1

– Mình chia tay nhé!
– Tại sao?
– Không tại sao cả, anh không còn yêu em nữa! Quên anh đi!
Nó nhìn hoài bóng lưng anh mờ dần trong bóng chiều nhập nhoạng.

Anh biến mất, cứ như bốc hơi khỏi mặt đất.
Nó lao vào những cuộc tình chóng vánh, điên cuồng xóa nhòa hình bóng anh trong tim, nhưng càng xóa, lại càng in sâu hơn. Anh như một bóng ma ám ảnh nó mãi không rời.
Từ chỗ yêu anh sâu nặng, nó trở nên hận anh, hận anh rời bỏ nó không lý do, hận anh biến mất không dấu tích, hận anh khiến mình ám ảnh mãi không buông.
Hậu quả của những cuộc chơi trác táng suốt sáng thâu đêm: nó nhiễm HIV, dần chuyển sang AIDS.
Nó vật vờ trên giường bệnh. Bạn bè sợ hãi xa lánh. Tiền nong dần cạn. Ba mẹ đã từ nó từ khi nó tuyên bố mình là gay và yêu anh. Giờ đây, nó chỉ còn một mình trong căn phòng trọ tồi tàn, đếm từng ngày bước gần hơn về phía cái chết.
Biết mình không còn mấy thời gian, nó quyết định về quê anh một lần. Tìm anh. Nó muốn một lý do để có thể ra đi thanh thản.

Quê anh đồng khô cỏ cháy, chó ăn đá gà ăn cát. Cha anh nhìn ra cồn cát sau nhà, mắt già xa xăm.
Anh ở đó.
Một nấm đất nhỏ, chân hương xiêu vẹo, không có đến cả một tấm bia.
Anh nhiễm HIV sau một lần đi truy quét ma túy và đạp phải kim tiêm. Tuyệt vọng, anh buông tất cả, kể cả nó, về quê. Kể như mình đã chết rồi.
Rồi một buổi chiều, người ta vớt được xác anh dưới sông.
Rốt cuộc, anh hay nó là kẻ ích kỷ? Nó tự hỏi điều đó, suốt đêm không chợp mắt.

– Ở lại với bác. Bác mất một đứa rồi, coi như, giờ có thêm một đứa con.
Nó nhìn trời, nước mắt vòng quanh: “Em ở lại, thay anh làm con của cha. Chờ em, anh nhé!”

Lời cuối

1

Đây là nội dung trao đổi giữa Chie và người chịu trách nhiệm cho bức ảnh trong bài viết trước. Các bạn đọc và tự rút nhận xét giúp tôi.

Đây là lần cuối cùng tôi nói việc này. Tôi không ngăn cấm các bạn in sách để giữ làm kỷ niệm, nhưng bất cứ cá nhân hay tập thể in ấn nào cũng không được phép share công khai sản phẩm với giá tiền như thế lên các kênh công cộng, dù biện minh bằng lý lẽ gì thì đó cũng là hình thức quảng cáo trắng trợn. Tôi nói ‘vừa ăn cướp vừa la làng’ chính là ý nghĩa đó. Các bạn chủ xưởng in có kêu oan thì sự thật vẫn cứ là sự thật.

Tôi xóa tên của chủ wp trong ảnh capture, dụng ý là gì thì chủ wp tự hiểu lấy, coi như đó là hành động ‘nhân đạo’ nhất mà tôi có thể làm được.

Đừng cố chọc giận tôi bằng những lời ngụy biện. Chie ko hiền lành như một con cừu non và cũng ko đủ thời gian cho những việc nhắc nhở ý thức rất rỗi hơi này nữa đâu.

Chẳng biết phải nói gì nữa

Một người bạn vừa gửi cho cái này, thật lòng là buồn, buồn vô cùng buồn.

Capture

Có vẻ như sự nhã nhặn và chừng mực của tôi hoàn toàn bị phớt lờ rồi thì phải! Tôi yêu cầu sự tự giác, có nghĩa là tôi đánh giá rất cao phẩm chất con người của các bạn. Tuy nhiên, các bạn lại tự hạ thấp tư cách của chính mình.

Tôi không buồn cho bản thân mình, mà buồn cho các bạn.

~5′ bựa~

[Kh]uyển: Bầy đàn các người ỷ đông hiếp yếu, bắt nạt kẻ thế cô~ Ta phải lấy cái chết chứng minh danh dự! Hự hự~ Ta chết cho mấy người coi~
Hủ môn: Hoan hô hoan hô~~~ Bravo~ Bis bis~
[Kh]uyển: Chết cmnr làm sao giờ, cái này là súng giả mà…

Kết cục kụa iem í sẽ là thế nào các hủ nhẩy~~~

…[Hình mang tính tự sướng hơi cao a]…

Xì căng đan cuối cùng của iem [Kh]uyển Nhi^^ hay 5′ bựa của chủ nhà vì quá wởn trong giờ làm việc~

Gửi một cô bánh bèo!

Trong vụ này ít nhiều tôi cũng có liên quan nhỉ, cơ mà đến tận trưa này tôi mới biết, và tức giận tới mức muốn rủa cả người đã bỏ công nhắn tin cho tôi (xin lỗi Tiểu Lâm). Mặc dù nhà tôi tạm thời ko có internet, tôi vẫn phải gác cả đống công chuyện tót ra tiệm net chõ mồm vào mấy câu.
Thật là, đến cả chút kiên nhẫn cuối cùng cũng bị tôi đem ra nướng cho tan chảy mất rồi!

Đầu tiên, tôi tạm dằn cơn điên lại để tiếp nhận thành ý nhận lỗi của cô (tôi xin lỗi, đạo bất đồng, ta ko dùng chữ “nàng” được)
Nhưng mà… xin lỗi chứ đọc hết thì ngay cả 1 chữ tôi cũng ko chấp nhận được cái luận điệu xin lỗi này!
Tôi xin lỗi trước là vì quá điên nên sẽ có một số câu chữ ko được lịch sự lắm đâu!

Này nhé, đối với một fan đam mỹ thì hình tượng boy x boy là vô pháp công phá, chắc cô không đến nỗi phải thắc mắc lý do chứ. Trong thế giới của họ họ cũng đã khổ sở lắm rồi, chẳng ai cần cô phải lên giọng thương hại mà chuyển thể giúp sang thứ ngôn ngữ khác để cho thiên hạ chấp nhận đâu!
Chưa kể đến bộ truyện cô đụng đến lại là bộ truyện gối đầu giường của một lượng fan khủng (fan nhé, éo phải “phan” được viết tắt đâu, về học lại tiếng Anh của cô đi, ko biết thì đừng có nói chữ, chúng nhổ cho vào mặt), hình tượng thần thánh trong mắt biết bao fangirl, ấy vậy mà cô đem hai anh ra bóp cho méo mó thê thảm, đổi cả giới tính người ta, gán cho người ta vô vàn những câu chữ rỗng tuếch chả hiểu gì (lúc tôi đọc bằng dt thì ko copy cho cô xem được, đến giờ mò ra tiệm thì cô xóa mất rồi – Chết vô đối chứng) (ờ vẫn còn nhớ chút đỉnh, cô có biết chữ “thanh lệ” nghĩa là gì ko mà viết nó cùng với “đơn giản” hửm?)
Cô bảo cô là fan, cô là “phang” chứ fan cái quái gì chứ?

Nếu cô là fan Khuynh Tẫn, cô phải biết Định Quốc Ngũ Sách của Khuynh Vũ viết để trấn định Đại Khuynh trong vòng 500 năm, sau đó theo quy luật Đại Khuynh sẽ tiêu vong, ấy vậy mà cô nỡ lòng nào cho vương tiều Đại Khuynh tồn tại đến gần cả ngàn năm, cô “yêu” và “thuộc” truyện gớm nhỉ?
Nếu cô là fan Khuynh Tẫn, cô phải biết viết những câu chữ “đẹp” như Mặc thị khi viết một bộ truyện có hơi hướng giống Khuynh Tẫn (như cô tự nhận) chứ, có đâu mà cô lại xới tung nó lên, câu chữ lan man lủng củng, từ ngữ rối rắm tối nghĩa, lạm dụng quá nhiều dấu “…” (ba chấm) Đọc lại của mình đi và tự hỏi xem cô hiểu được bao nhiêu phần câu chữ Hán Việt mà cô đã hạ bút viết xuống trong đó?

Nói tiếp nữa tôi lên tăng xông mất!

Tạm thời không bàn đến chuyện cô đạo văn, người ta cũng đâm chém cô thảm quá rồi, móc thêm chỉ tổ xấu mặt thôi!

Tôi bàn về nội dung truyện của cô nhé!
Phần đầu y hệt Nữ Hoàng Ai Cập! Cũng xinh cũng đẹp cũng khảo cổ và cũng xuyên không! Tạm chấp nhận đi, ý tưởng trùng là bình thường, chẳng qua Chieko Hosokawa sinh trước cô mấy chục năm thế thôi, cho qua!
Thế nhưng tới đoạn Thánh nữ thì tôi hết chịu nổi, có thánh nữ băng thanh ngọc khiết nào lại để cho một nam nhân tự tiện ra vào thánh cung của mình, nói chuyện, đối đáp như thể giữ 2 người đàn ông, chẳng chút kiêng kỵ, mà tôi mò đỏ hết 2 mắt cũng ko thấy đoạn nào 2 người đó tái ngộ sau vụ gặp nhau giữa rừng mai, thế mà đã dám vào nhà người ta lén lén lút lút bái phỏng, đánh cờ, hầu trà. Hầu gia nhà cô mặt còn dày hơn hầu gia kia gấp bội, tôi còn e hắn mới thực sự là tên dâm tặc chuyên lùng gái nhà lành ấy chứ. Còn Thánh nữ của cô thì “cấp tiến” ghê gớm, tư tưởng giải phóng phụ nữ tiến bộ ghê *nồng nhiệt vỗ tay*

Rồi lại… Thánh nữ là để cho cả giang hồ truy lùng tìm giết à? Thánh nữ sống trong quỳnh lâu điện ngọc, dù có bảo là quyền thế đi nữa thì lúc nào cũng chỉ là vật trang điểm cho quyền lực của đế vương, thánh nữ có quyền cũng chỉ là quyền về đời sống tinh thần mà thôi cô ạ, mong cô hiểu rõ cho điều đó. Vì sao thánh nữ phải giữ đời trinh nguyên trong trắng? Vì cô ta chính là công cụ mị dân của hoàng đế, nếu cô ta nhơ nhớp tình trường hỏi nói còn ai nghe? (khi mà thời phong kiến chữ trinh đáng giá ngàn vàng). Ngay cả quyền tự quyết với bản thân cô ta còn ko có lấy đâu ra quyền rời khỏi thánh cung chạy tung tăng khắp giang hồ gây thù chuốc oán khắp nơi cho giang hồ tìm diệt?
Những cái lý do tưởng như rất nhỏ kia đã khiến cho tất cả những ý kiến hối tiếc cho rằng ” Giá như Khuynh Vũ là con gái có phải tốt không” trở thành vô nghĩa! Tôi đã từng mắng 1 fan ngu ngốc thậm tệ và ignore bạn ấy ra khỏi list yahoo của mình vì những phát biểu hết sức thiếu não đó!
Ý đồ của cô coi như phá sản và chỉ có những kẻ ù ù cạc cạc ko hay ko biết mới bị cô dắt mũi lôi đi!

Còn cái gọi là văn phong của cô nữa, chẳng thà cô cứ đạo cả 100% bản edit của ai đó đi tôi thấy còn đỡ nhục, vì ít ra chúng tôi đã cố gắng chuyển ngữ nó thuần Việt hết sức có thể, đọc của cô, Tàu ko Tàu ta chẳng ta, nửa nạc nửa mỡ chẳng ra cái giống gì. Cô bảo cô đã đọc hơn 2000 bản convert, thế cô đã thấy hậu quả của việc đọc convert để nắm cái nội dung nửa nạc nửa mỡ là thế nào chưa? Khi mà ngay cả cách dùng chữ của Tàu cũng tương luôn vào fic Việt, cô ko biết sửa những thán từ kia sang thuần việt và ko biết rằng chữ “đích” trong tiếng Hoa hoàn toàn ko được dịch sang tiếng Việt sao mà cứ ngang ngược vãi hết cả vào trong các truyện của cô thế?

Comment của tôi ở đây ko dám nhận mang tính xây dựng mà chỉ sặc mùi thuốc súng, tôi công nhận điều đó vì tôi đang rất ko thể bình tĩnh được! Tôi đã copy nguyên vẹn comt này và sẽ post lên wp riêng của tôi vì đó là phát ngôn của tôi, tôi phải có trách nhiệm với nó. Nếu cô xóa ở đây thì xóa hẳn sau khi đọc, còn nếu đăng thì để đầy đủ cho tôi, tôi ko muốn comment của tôi bị cắt bị xén bị cái gì cả. Vì nó còn bản gốc ở nhà tôi, ai cũng có thể vào so sánh đối chứng được!

Nếu cô còn được chút tự trọng cho chính cô và cho ngôn ngữ Việt, mong cô suy nghĩ cho chỉnh. Tôi nghe đồn cô đã 19 tuổi, chẳng còn nhỏ bé đến nỗi bị gọi là ko biết suy nghĩ đâu nhỉ!
Chào cô!

Đây là nguyên vẹn cái comt mà bạn Chie đã gửi ở bên wp của bạn http://khuynhtuyet.wordpress.com/2012/03/09/1502/

Nếu nó ko được đăng hay bị cắt xén, thỉnh chư vị vào đây đối chứng giúp ta, xem như đây là cái sự xả của bạn Chie cho cái bức xúc mà ta đã ôm rất nặng bụng từ trưa đến giờ đây!

Ta tiếp tục quy ẩn^^

Chuyện không có trong Kinh Thánh

CHUYỆN KHÔNG CÓ TRONG KINH THÁNH

 

Đi lễ, nghe đọc sách, và viết cái này. Tuần sau con hứa sẽ đi xưng tội!

 

Tác giả: Chie

Thể loại: nam x nam, dã sử, hư cấu, có yếu tố thần thoại, SE

Nguyên bản xuất xứ: Kinh Thánh – Sách Xuất Hành.

Rating: không. Chỉ giới hạn khi bạn không thích thể loại này, mời nhấn “BACK”

*** Đọc nguyên văn bài viết

Rảnh… quá rảnh…

Có bạn tag trên facebook, wởn wá, chán wá ngồi trả tag. Trả tag xong đăng lên, em nó phán một câu xah dờn: đọc mà sởn tóc gáy~

Wăng lên đây vậy, có ai giống em nó không?

Mềnh nhớ mềnh hiền lành lắm cơ mà~

Đọc nguyên văn bài viết